Bệnh FPV ở mèo – Chuẩn đoán và điều trị bệnh giảm bạch cầu ( FPV) ở mèo hiệu quả

Nếu như bệnh Care ở chó rất nguy hiểm thì ở mèo còn có căn bệnh “Giảm bạch cầu ở mèo (FPV)”, hay người ta còn gọi: Viêm ruột truyền nhiễm ở mèo, Bệnh Care ở mèo, Cat ataxia. Bệnh được đặc trưng bởi sự khởi phát đột ngột của virus lây lan nhanh chóng, sốt, chán ăn, mất nước, suy nhược, nôn mửa, số lượng bạch cầu thấp (giảm bạch cầu) và thường có tỷ lệ tử vong cao.

Bệnh FPV ở mèo, còn được gọi là bệnh viêm ruột truyền nhiễm ở mèo, bệnh Care ở mèo, chứng mất điều hòa ở mèo, parvovirus ở mèo, là do một loại vi rút lây lan nhanh gây ra. Bệnh được đặc trưng bởi sốt khởi phát đột ngột, chán ăn, mất nước, suy nhược, nôn mửa, số lượng bạch cầu thấp (giảm bạch cầu) và thường có tỷ lệ tử vong cao.

Mèo cái bị nhiễm bệnh có thể dẫn đến sẩy thai, sinh non, chết ngay sau khi sinh và giảm sản xuất não (thiểu sản tiểu não) dẫn đến mất điều hòa ở mèo con từ 2 đến 3 tuần tuổi. Tất cả các loài mèo (Felidae) đều dễ bị nhiễm vi rút giảm bạch cầu ở mèo (Panleucopenia).

Nếu như bệnh Care ở chó rất nguy hiểm thì ở mèo còn có căn bệnh “Giảm bạch cầu ở mèo (FPV)”, hay người ta còn gọi: Viêm ruột truyền nhiễm ở mèo, Bệnh Care ở mèo, Cat ataxia. Bệnh được đặc trưng bởi sự khởi phát đột ngột của virus lây lan nhanh chóng, sốt, chán ăn, mất nước, suy nhược, nôn mửa, số lượng bạch cầu thấp (giảm bạch cầu) và thường có tỷ lệ tử vong cao. Đây là bệnh truyền nhiễm nguy hiểm, lây lan nhanh, giết chết nhiều mèo, do virus FPV có khả năng kháng cao với chất bảo quản, chloroform, axit, chịu được nhiệt độ cao lên đến 56 độ C trong 30 phút, virus sống trong tế bào động vật nhân lên, nhân lên nhanh chóng và phá hủy cơ thể mèo. Mèo cái bị nhiễm bệnh có thể dẫn đến sẩy thai, sinh non, chết ngay sau khi sinh và giảm sản xuất não (thiểu sản tiểu não) dẫn đến mất điều hòa ở mèo con từ 2 đến 3 tuần tuổi. Tất cả các loài mèo (Felidae) đều dễ bị nhiễm vi rút giảm bạch cầu ở mèo (Panleukopenia). Mèo ở mọi lứa tuổi đều có nguy cơ bị giảm bạch cầu ở mèo và tỷ lệ tử vong rất cao: 25-75% mèo chết do dịch và gần 100% mèo con.

Triệu chứng của bênh FPV ở mèo

Mèo con hoặc mèo trưởng thành bị nhiễm FPV có thể biểu hiện nhiều triệu chứng khác nhau. Bạn phải luôn luôn nhận thức được các triệu chứng sau:

  • Sốt
  • Trầm cảm
  • Nôn mửa
  • Tiêu chảy (thường có máu)
  • Mất nước

Căn bệnh này cũng có thể gây ra cái chết đột ngột ở mèo. Những con mèo sống sót sau vài ngày đầu tiên bị nhiễm bệnh sẽ bị suy giảm miễn dịch và mất khả năng miễn dịch. Điều này là do virus phá hủy các tế bào hồng cầu. Những tế bào này bảo vệ mèo khỏi bị nhiễm trùng và khi chúng bị phá hủy, mèo dễ bị nhiễm trùng thứ cấp như nhiễm trùng huyết.

Nếu bị nhiễm bệnh trong thời kỳ mang thai, mèo cái có thể bị sẩy thai, thai chết lưu hoặc sinh ra những chú mèo con có bộ não phát triển bất thường (giảm sản tiểu não).

Một khi con mèo của bạn bị nhiễm bệnh, mức độ nghiêm trọng sẽ khác nhau tùy theo từng trường hợp. Nhiều con mèo bị nhiễm bệnh nhưng không có triệu chứng nào cả. Các triệu chứng ban đầu thường nhẹ và sau đó dần dần trở nên tồi tệ hơn. Giảm bạch cầu ở mèo có nhiều triệu chứng, dễ nhận biết nhất là các dấu hiệu sau:
+ Ngoài các triệu chứng thông thường: sốt, bỏ ăn hoặc không ăn được, mệt mỏi, suy nhược, rụng tóc, viêm tai giữa…

+ Mèo sẽ có các triệu chứng chính của bệnh viêm đường tiêu hóa: nôn trớ, nôn trớ, dịch nôn ra dịch vàng, bọt trắng, chảy nước dãi. Tiêu chảy cấp với phân màu vàng hoặc có máu và phân có mùi hôi do niêm mạc ruột bị bong tróc. Mất nước nặng: mắt trũng sâu, hôn mê…
+ Đến giai đoạn cuối: Xuất hiện các triệu chứng thần kinh: dáng đi loạng choạng, mất thăng bằng, loạng choạng, khản tiếng, mất tiếng, co giật, tử vong là điều không thể tránh khỏi.

Nguyên nhân gây bệnh

Virus gây giảm bạch cầu ở mèo rất nhỏ và rất dai dẳng, được phân loại là parvovirus (do đó có tên là parvovirus ở mèo).
+ Đường lây truyền chính: lây truyền từ mẹ sang con, lúc này virus sẽ tấn công hạch bạch huyết, xâm nhập vào tủy xương gây rối loạn tủy xương, sản sinh bạch cầu ác tính, các mô phân chia nhanh như tuyến ức, dịch não tủy gây vón cục và chết 2-3 ngày sau khi sinh.
+ Nguyên nhân thứ hai: mèo tiếp xúc gần với mèo mang mầm bệnh như mèo hoang, mọi hành vi như liếm láp, chia sẻ thức ăn, v.v. Tại thời điểm này, vi-rút thường tấn công các cơ quan như tế bào lympho, tủy xương và các tế bào bề mặt của ruột, thay vì tuyến ức, mô não và tủy sống.
+ Một lý do khác: Một sự kiện hy hữu có thể kể đến là mèo bị đưa đến lò mổ, nơi có rất nhiều phân và các bộ phận của mèo. Đây là nơi dễ bùng phát dịch với nhiều mầm bệnh nguy hiểm.
+ Việc vận chuyển, buôn bán mèo thả rông, mèo không qua kiểm dịch cũng là nguyên nhân làm lây truyền bệnh cao.

Tiến triển và sự lây lan bệnh

Nó xảy ra ở mèo ở mọi lứa tuổi, nhưng giảm bạch cầu ở mèo là bệnh ở mèo con. Đặc điểm bệnh rất khác nhau giữa các đàn và giữa các đợt bùng phát. Ở những đàn dễ mắc bệnh, bệnh có thể giết chết tới 100% đàn, trong khi ở những đàn khác chỉ có một số con bị ảnh hưởng. Nhiễm trùng xảy ra theo mùa, thường liên quan đến mùa sinh sản của mèo.

Hiệu ứng theo mùa có thể khác nhau tùy theo khu vực địa lý. Ở vùng đông bắc Hoa Kỳ, bệnh xảy ra thường xuyên nhất vào mùa hè và mùa thu. Tuy nhiên, sự bùng phát của bệnh giảm bạch cầu ở mèo có thể xảy ra bất cứ lúc nào trong năm. Việc truyền FPV thường qua tiếp xúc trực tiếp với mèo bị nhiễm bệnh hoặc qua dịch tiết của chúng. Trong giai đoạn đầu của nhiễm trùng, vi-rút có trong phân, nước tiểu, nước bọt và chất nôn.

Vi-rút có thể lây truyền qua tiếp xúc với thiết bị bị ô nhiễm (ví dụ: dụng cụ cho ăn, khăn trải giường, lồng mèo) hoặc có thể thông qua người chăm sóc. Trước khi giới thiệu một con mèo mới vào đàn, điều đáng chú ý là khả năng chống lại virus đáng chú ý. Khi virus bùng phát, nó có thể kéo dài từ hàng tháng đến hàng năm. Do đó, cần phải tiêm vắc-xin giảm bạch cầu cho mèo ít nhất hai tuần trước khi mang mèo về nhà.

Điều trị và kiểm soát bệnh giảm bạch cầu mèo (Parvo mèo)

Mèo bị giảm bạch cầu cần được điều trị tích cực để sống sót, vì căn bệnh này có thể giết chết mèo trong vòng chưa đầy 24 giờ. Điều trị bao gồm truyền máu toàn phần để cải thiện số lượng tế bào máu, đặc biệt là các tế bào bạch cầu bị vi-rút phá hủy, truyền dịch cho mèo bị mất nước, tiêm vitamin A, B và C và kháng sinh để ngăn ngừa mất nước và ngăn ngừa nhiễm trùng huyết.

Mèo được chẩn đoán mắc FPV trước tiên nên được cách ly khỏi những con mèo khác

Chăm sóc hỗ trợ: Dinh dưỡng tốt có thể làm giảm tỷ lệ tử vong, và điều quan trọng là phải phục hồi nước và chất điện giải bằng dịch truyền tĩnh mạch. Khi niêm mạc ruột của mèo bị tổn thương, vi khuẩn có thể xâm nhập vào máu. Do đó, việc phòng ngừa nhiễm trùng là rất cần thiết, và kháng sinh phổ rộng (tiêm tĩnh mạch) là lựa chọn tốt nhất. Thử nghiệm cho mèo ăn là một cách hiệu quả để tăng sức đề kháng và cải thiện sức khỏe. Một chế độ ăn dễ tiêu hóa do bác sĩ thú y khuyến nghị là một quyết định đúng đắn, và nếu xảy ra nôn mửa, thuốc chống nôn sẽ được chọn. Có thể bổ sung vitamin (đặc biệt là vitamin B) để ngăn ngừa thiếu thiamine.
Liệu pháp kháng vi-rút: Hiện tại không có loại thuốc nào được ghi nhận cho chó để điều trị vi-rút
Vì vậy, việc tiêm phòng cho mèo định kỳ 1 năm 1 lần để bảo vệ thú cưng khỏi các bệnh truyền nhiễm do các loại virus cực kỳ nguy hiểm ở mèo gây ra là vô cùng cần thiết. Hãy đưa “sếp” đến cơ sở thú y để tiêm phòng đầy đủ. Bảo vệ mèo cưng của bạn và bảo vệ toàn bộ quần thể mèo khỏi các bệnh truyền nhiễm và gây tử vong như giảm bạch cầu (Cat Parvo).

Cách phòng bệnh

  • Tiêm phòng

Do bệnh do vi rút gây ra nên hiện nay chưa có thuốc đặc hiệu điều trị bệnh mà chỉ áp dụng các biện pháp hỗ trợ, phục hồi, chủ yếu sử dụng thuốc tạo bạch cầu (kích thích bạch cầu) và điều trị phối hợp. Khi mèo mắc bệnh FPV được điều trị bằng kháng sinh thảo mộc, bệnh sẽ khỏi.
Sau 7 ngày điều trị tích cực, tỷ lệ sống rất cao, chi phí cũng khá tốn kém. Phòng bệnh là lời khuyên mà các bác sĩ thường dành cho chủ nhân khi bắt đầu đón một chú mèo mới về nhà. Tiêm phòng giúp mèo chủ động sản sinh kháng thể trong hệ thống miễn dịch để loại bỏ và tiêu diệt virus khi chúng xâm nhập. Nếu có nhiễm trùng, các kháng thể này sẽ làm virus yếu đi và việc điều trị sẽ tốt hơn nhiều. Tiêm phòng khi mèo con được 8 đến 10 tuần tuổi. Lần tiêm phòng thứ hai nên được thực hiện sau đó 4 tuần. Ở những vùng có nguy cơ nhiễm bệnh cao, nên tiêm nhắc lại liều thứ ba khi trẻ được 16 tuần tuổi và hàng năm.

  • Vệ sinh chuồng nuôi, chỗ ở

Điều này rất quan trọng vì môi trường ẩm ướt, mất vệ sinh là điều kiện lý tưởng cho mầm bệnh phát triển và lây lan. Nơi ở của mèo nên được khử trùng bằng thuốc diệt vi rút Weike mỗi tuần một lần, cách ly mèo bệnh và mèo hoang. Đây là điều đầu tiên bạn cần làm ngay khi thấy các triệu chứng đáng ngờ, vì virus có thể lây lan sang những con mèo khỏe mạnh khác rất nhanh. Chất tiết ra từ miệng và phân là nơi chứa vi-rút và chỉ cần ngửi hoặc chạm vào bất cẩn là có thể lây lan khắp đàn, khiến nó trở thành một căn bệnh kinh hoàng. Một điều khác bạn cần lưu ý là khi mèo trưởng thành sẽ tìm bạn tình và thường ra ngoài chơi. Mèo hoang là nguồn lây nhiễm phổ biến, vì vậy bạn cần bảo vệ mèo khỏi nguy cơ này.